Bạn từng thầm hứa với lòng:
“Sau này lớn lên, mình sẽ không bao giờ như bố mẹ.”
“Mình sẽ không mắng con như mẹ từng mắng mình.”
“Mình sẽ không yêu ai bằng sự lạnh lùng như mình từng nhận.”
Nhưng rồi… một ngày, bạn thấy mình đang nói đúng những câu năm xưa từng khiến bạn đau.
Bạn phản ứng y hệt người mà bạn từng ghét.
Bạn mắng con bằng giọng nói quen thuộc đến rợn người – vì đó là giọng mẹ.
Bạn trốn tránh yêu thương – giống như cách cha từng làm bạn tổn thương.
Và bạn hoảng sợ.
Bạn thấy mình thật đáng trách.
Nhưng bạn ơi…
Con không xấu. Con chỉ đang lặp lại một điều chưa từng được chữa lành. Đọc tiếp “Tại sao bạn lại cư xử giống cha mẹ – dù từng ghét cách họ làm?”